lanh......
Trang 1 trong tổng số 1 trang
20072011
lanh......
mún viết một entry nhưng lại ko biết viết gì...cảm nhận nữa ư..hay lại viết về nó nữa..
những tháng ngày mệt mỏi hay bùn lâu lâu lại hiện diện.
nó pải tập thói quen ý tứ và xử lý chuẩn xác mọi thứ hơn
chia sẻ gì bây giờ
thấy mọi thứ trong đầu..trống rỗng...mún mọi thứ lun tốt đẹp nhưng làm sao có thể
mún nói thật nhìu nhưng ko pít nên nói gì
mún chia sẻ nhưng lại rất khó khăn
.......
cơ hội
nó cho quá nhiều nhưng lại nhận về quá nhìu mệt mỏi
những điều hôm qua a nói
entry đó đã làm thay đổi 1 pần suy nghĩ của nó
1 pần thôi nhưng còn nhiều thu' nữa đã làm mnó thay đổi hơn
nó đã quên những chuyện làm nó thay đổi suy nghĩ về a
đã có quá nhiều thứ phải cố quên cố bỏ qua rồi
bây giờ ko nhớ nổi nữa
dù cho thực tại có ra sao thì a cũng cố mà chấp nhận đi
thay đổi 1 con người đã khó
làm thay đổi suy nghĩ một con người còn kho' hơn
đúng ko ?
hãy đừng chỉ nói mà hãy hành động
nói thì mọi thứ đều rất dễ
nó bước vào phòng tắm...xả tí nước vào cơ thể...lạnh buốt...
.....chỉ cơn gió thổi qua đã làm nó co rúm lại...những giọt nước rơi đều vào nó ...
lạnh buốt như những cảm giác nó đang có...
...nó lạnh lắm....thật sự nó rất lạnh...
nó có làm đúng ko khi nó nói ra mọi thứ..nó có suy nghĩ cho bản thân nó quá nhiều ko khi mà nó nói như vậy...
nó làm người yêu thương nó bị tổn thương....nó cũng đau..đủ thứ cảm xúc...
... nhung thật sự nó nhẹ nhỏm khi nó nói ra được những điều nó bận tâm...
...nhưng nó có quá quá đáng ko....nó thật sự nó cũng đau..nó dằn vặt khi nó nói ra....
mọi thứ dồn dập
tất cả cảm xúc...nó nói ra và nó được giải tỏa..và rồi nó lại đau vì nhưng điều nó đã nói ra...tại sao????
nó mạnh mẽ..đúng..suy nghĩ nó....nhưng không có nghĩa mọi thứ khác đều như thế...
ôi nó thật sự đau đầu...
đau đau đau....
nó chờ ngày mai và những diễn biến....
......
pause....
...
hôm qua lần đầu tiên bản thân thấy sai...có lỗi..nên đã cố gắng sửa những sai lầm...
bây giờ faj hoc....ko bao lâu nữa thôi
rồi qua hết ổn định lại sẽ tính tiếp
...................
đối diện với 1 vấn đề cũng là 1 cách tốt
trốn tránh chỉ làm nó càng thêm đau bùn
nhưng còn tùy vào việc gì chứ
......
hôm kia được sự hỏi thăm cũng rất vui lại nhớ về mọi thứ ngày đó
nhưng phải biết giật mh về những gì hiện tại...cũng chỉ có 1 năm nữa thôi...mong là người đó lun hạnh phúc.....có nhiều câu mún hỏi nhưng có giới hạn hết...
.....
nó lun sống cố cười...thật vui vẻ...trước mọi nỗi bùn..có lẽ là do bản tính đã thế
mấy hôm nay cũng đc vài người bạn hỏi thăm cũng vui...thà là bỏ đi những thứ nó quý mà ko tôn trọng nó còn hơn là bỏ đi những gì đang đến với mà nó lại ko thik...tuy ko thik nhưng nó là tốt đẹp..và bây giờ nó đã hiểu về điều đó...
haizzzz....
cái thở dài cho những thứ đã quá...bắt đầu những nỗi niềm mới...dù vui hay bùn nó vẫn bước đi.....
cám ơn tất cả những người quý nó ...những người mà nó thấy thân thương nhất dù là có thể họ ko pít...^^
...cám ơn về tất cả....
...CAM' ON 12AXIT...
những tháng ngày mệt mỏi hay bùn lâu lâu lại hiện diện.
nó pải tập thói quen ý tứ và xử lý chuẩn xác mọi thứ hơn
chia sẻ gì bây giờ
thấy mọi thứ trong đầu..trống rỗng...mún mọi thứ lun tốt đẹp nhưng làm sao có thể
mún nói thật nhìu nhưng ko pít nên nói gì
mún chia sẻ nhưng lại rất khó khăn
.......
cơ hội
nó cho quá nhiều nhưng lại nhận về quá nhìu mệt mỏi
những điều hôm qua a nói
entry đó đã làm thay đổi 1 pần suy nghĩ của nó
1 pần thôi nhưng còn nhiều thu' nữa đã làm mnó thay đổi hơn
nó đã quên những chuyện làm nó thay đổi suy nghĩ về a
đã có quá nhiều thứ phải cố quên cố bỏ qua rồi
bây giờ ko nhớ nổi nữa
dù cho thực tại có ra sao thì a cũng cố mà chấp nhận đi
thay đổi 1 con người đã khó
làm thay đổi suy nghĩ một con người còn kho' hơn
đúng ko ?
hãy đừng chỉ nói mà hãy hành động
nói thì mọi thứ đều rất dễ
nó bước vào phòng tắm...xả tí nước vào cơ thể...lạnh buốt...
.....chỉ cơn gió thổi qua đã làm nó co rúm lại...những giọt nước rơi đều vào nó ...
lạnh buốt như những cảm giác nó đang có...
...nó lạnh lắm....thật sự nó rất lạnh...
nó có làm đúng ko khi nó nói ra mọi thứ..nó có suy nghĩ cho bản thân nó quá nhiều ko khi mà nó nói như vậy...
nó làm người yêu thương nó bị tổn thương....nó cũng đau..đủ thứ cảm xúc...
... nhung thật sự nó nhẹ nhỏm khi nó nói ra được những điều nó bận tâm...
...nhưng nó có quá quá đáng ko....nó thật sự nó cũng đau..nó dằn vặt khi nó nói ra....
mọi thứ dồn dập
tất cả cảm xúc...nó nói ra và nó được giải tỏa..và rồi nó lại đau vì nhưng điều nó đã nói ra...tại sao????
nó mạnh mẽ..đúng..suy nghĩ nó....nhưng không có nghĩa mọi thứ khác đều như thế...
ôi nó thật sự đau đầu...
đau đau đau....
nó chờ ngày mai và những diễn biến....
......
pause....
...
hôm qua lần đầu tiên bản thân thấy sai...có lỗi..nên đã cố gắng sửa những sai lầm...
bây giờ faj hoc....ko bao lâu nữa thôi
rồi qua hết ổn định lại sẽ tính tiếp
...................
đối diện với 1 vấn đề cũng là 1 cách tốt
trốn tránh chỉ làm nó càng thêm đau bùn
nhưng còn tùy vào việc gì chứ
......
hôm kia được sự hỏi thăm cũng rất vui lại nhớ về mọi thứ ngày đó
nhưng phải biết giật mh về những gì hiện tại...cũng chỉ có 1 năm nữa thôi...mong là người đó lun hạnh phúc.....có nhiều câu mún hỏi nhưng có giới hạn hết...
.....
nó lun sống cố cười...thật vui vẻ...trước mọi nỗi bùn..có lẽ là do bản tính đã thế
mấy hôm nay cũng đc vài người bạn hỏi thăm cũng vui...thà là bỏ đi những thứ nó quý mà ko tôn trọng nó còn hơn là bỏ đi những gì đang đến với mà nó lại ko thik...tuy ko thik nhưng nó là tốt đẹp..và bây giờ nó đã hiểu về điều đó...
haizzzz....
cái thở dài cho những thứ đã quá...bắt đầu những nỗi niềm mới...dù vui hay bùn nó vẫn bước đi.....
cám ơn tất cả những người quý nó ...những người mà nó thấy thân thương nhất dù là có thể họ ko pít...^^
...cám ơn về tất cả....
...CAM' ON 12AXIT...
seagull- Thành Viên Danh Dự
-
Tổng số bài gửi : 92
Points : 23709
Reputation ( Đánh Giá Bài Viết ) : 110
Join date : 13/07/2011
Age : 31
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|